I) DẪN NHẬP
“Cùng nhìn lại hành trình của hai môn đệ trên đường Emmaus vào chiều ngày Phục Sinh. Ban đầu, họ rời Giêrusalem trong nỗi sợ hãi và thất vọng; họ bỏ đi vì tin rằng, sau cái chết của Chúa Giêsu, không còn gì để hy vọng nữa. Nhưng chính trong lúc ấy, họ đã gặp Người, đón nhận Người như bạn đồng hành, lắng nghe Người giải thích Kinh Thánh, và cuối cùng đã nhận ra Người khi Người bẻ bánh. Khi ấy mắt họ mở ra, và Tin Mừng Phục Sinh đã tràn ngập trong tim họ”. Đời sống của mỗi người chúng ta cũng chẳng thiếu những ngày tối tăm. Có những lúc mọi thứ chẳng như ý, kế hoạch đổ vỡ, giấc mơ chậm lại. Nhưng chính trong những ngày của bóng tối ấy, chúng ta mới nhận ra rằng: một ngọn nến nhỏ cũng đủ soi đường nếu ta không buông tay dập tắt nó. Đâu đó chỉ là khi đất khô cằn để hạt giống hy vọng bén rễ sâu hơn, đợi mùa mưa đến để trổ bông. Và đó cũng chính là tâm tình muốn gửi gắm, lời mời gọi, ý nguyện chung của chúng ta qua chủ đề của buổi cầu nguyện tối nay: “Khó khăn…..cho hy vọng cháy mãi”. Mời mọi người cùng lắng đọng tâm hồn để bước vào giờ cầu nguyện ngày hôm nay.
II) SUY NIỆM
Tin mừng: Lc 24, 13-35
13 Cũng ngày hôm ấy, có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng kia tên là Em-mau, cách Giê-ru-sa-lem chừng mười một cây số. 14 Họ trò chuyện với nhau về tất cả những sự việc mới xảy ra. 15 Đang lúc họ trò chuyện và bàn tán, thì chính Đức Giê-su tiến đến gần và cùng đi với họ. 16 Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người. 17 Người hỏi họ: “Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy ?” Họ dừng lại, vẻ mặt buồn rầu. 18 Một trong hai người tên là Cơ-lê-ô-pát trả lời: “Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giê-ru-sa-lem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay.” 19 Đức Giê-su hỏi: “Chuyện gì vậy ?” Họ thưa: “Chuyện ông Giê-su Na-da-rét. Người là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời nói trước mặt Thiên Chúa và toàn dân. 20 Thế mà các thượng tế và thủ lãnh của chúng ta đã nộp Người để Người bị án tử hình, và đã đóng đinh Người vào thập giá. 21 Phần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Ít-ra-en. Hơn nữa, những việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi. 22 Thật ra, cũng có mấy người đàn bà trong nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi kinh ngạc. Các bà ấy ra mộ hồi sáng sớm, 23 không thấy xác Người đâu cả, về còn nói là đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người vẫn sống. 24 Vài người trong nhóm chúng tôi đã ra mộ, và thấy sự việc y như các bà ấy nói; còn chính Người thì họ không thấy.” 25 Bấy giờ Đức Giê-su nói với hai ông rằng: “Các anh chẳng hiểu gì cả! Lòng trí các anh thật là chậm tin vào lời các ngôn sứ! 26 Nào Đấng Ki-tô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao ? 27 Rồi bắt đầu từ ông Mô-sê và tất cả các ngôn sứ, Người giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh. 28 Khi gần tới làng họ muốn đến, Đức Giê-su làm như còn phải đi xa hơn nữa. 29 Họ nài ép Người rằng: “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn.” Bấy giờ Người mới vào và ở lại với họ. 30 Khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ. 31 Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất. 32 Họ mới bảo nhau: “Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao ?” 33 Ngay lúc ấy, họ đứng dậy, quay trở lại Giê-ru-sa-lem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp tại đó. 34 Những người này bảo hai ông: “Chúa trỗi dậy thật rồi, và đã hiện ra với ông Si-môn.” 35 Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.
Khó khăn……
Mỗi người, ở một thời điểm nào đó, đều sẽ đối diện với những thử thách của riêng mình – có khi là những mất mát khiến lòng nặng trĩu, có khi là những thất bại làm ta chùn bước, hoặc những ngày dài mỏi mệt tưởng chừng không tìm thấy lối ra. Khó khăn có thể khác nhau về hình thức, nhưng lại giống nhau ở chỗ: nó đến bất ngờ, làm ta tổn thương, và buộc ta phải lựa chọn giữa việc bỏ cuộc hay tiếp tục bước tiếp.
Nhưng đôi khi trong cuộc sống. Khó khăn thực chất chưa phải là dấu chấm hết mà là dấu phẩy để câu chuyện được tiếp tục. Có lẽ những ngày vừa qua, mỗi người chúng ta vẫn còn bàng hoàng và xúc động trước tin Đức Cha Lôrenso Chu Văn Minh được Chúa gọi về. Nhìn lại cuộc đời của Ngài, ta không khỏi khâm phục trước hành trình bền bỉ vượt qua bao gian khó. Từ những thử thách khắc nghiệt đến những chặng đường âm thầm hy sinh, sống trọn vẹn niềm tin và sứ mạng của mình: từ một chàng trai trẻ 17 tuổi. Sau khi tiểu chủng viện Hà Nội phải đóng cửa vào năm 1960, Ngài đã sống những ngày chờ đợi quá dài để được về lại Đại Chủng Viện thực hiện giấc mơ linh mục. Không phải 5 năm, 10 năm, 25 năm mà là 32 năm – một con số nói lên tất cả. 32 năm chờ đợi, Ngài chở về quê hương “tu tại gia” mở nhiều lớp giáo lý, lớp tiếng latinh, lớp đàn, hội giúp lễ, ca đoàn…, để dạy dỗ, linh hướng cho nhiều thế hệ thiếu nhi, giới trẻ tại Giáo xứ Nam Định. Để rồi Ngài lãnh nhận hồng ân linh mục vào năm 1994 và 14 năm sau Ngài đã được lãnh nhận chức Giám Mục phụ tá TGP Hà Nội
Và đúng như vậy những bức tranh ở đây cũng phần nào tượng trưng cho cả hàn
h trình của cuộc đời của mỗi chúng ta ở đây, có những lúc đời người tựa như một thân cây khô cằn giữa nắng hạn – chẳng còn chút sức sống, chẳng còn chiếc lá xanh nào bám lại . Rồi thời gian trôi, khó khăn lại càng thêm, từng chiếc lá cuối cùng cũng rụng xuống, để lại cành trơ trụi tưởng chừng chẳng thể hồi sinh. Nhưng chính khi tất cả dường như lụi tàn thì luôn có người sẵn sàng đến, giúp đỡ bạn, bằng cách này cách khác kiên nhẫn vun xới, tưới mát, trao đi yêu thương và niềm tin. Từ bàn tay nâng đỡ ấy, mầm sống bắt đầu cựa mình, nụ hoa khe khẽ hé mở. Và một ngày kia, cây lại nở rộ, khoe sắc như thể chưa từng trải qua mùa đông khắc nghiệt.
Bởi vậy đã có lời “Thật, Thầy bảo thật anh em: Anh em sẽ khóc lóc và than, còn thế gian sẽ vui mừng. Anh em sẽ lo buồn nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui”. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng: trong cuộc sống, khi gặp phải những khó khăn, thử thách, buồn sầu và lo lắng, chúng ta đừng để cho những điều đó lấy mất đi niềm tin và hy vọng của chúng ta vào một tương lai với nhiều niềm vui và hạnh phúc đang chờ đợi. Những người sống không niềm tin và hy vọng vào một tương lai đầy yêu thương và niềm vui sẽ thấy mỗi giây phút sống của mình rất nặng nề và không có ý nghĩa. Nhưng ngược lại, những người đón nhận mọi khó khăn và thử thách trong cuộc sống với con tim của Chúa Giêsu sẽ luôn thấy cuộc sống này thật đẹp và có ý nghĩa.
Điều này lại làm ta nhớ đến câu nói của Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói với giới trẻ tại Lisbon nhân Ngày Giới trẻ Thế giới: “Ai cũng được mời gọi đối diện với những câu hỏi lớn – không phải để tìm câu trả lời đơn giản hay nhanh chóng – mà để dấn bước vào hành trình vượt thoát chính mình, vươn xa hơn… để cất cánh bay. Đừng hoảng hốt nếu bạn cảm thấy trong lòng khát khao, băn khoăn, chưa trọn vẹn, khao khát ý nghĩa và tương lai… Đó không phải là dấu hiệu của bệnh tật – mà là bạn đang sống!”
Cho hy vọng mãi cháy……
Giáo hội Công giáo cử hành Năm Thánh vào năm 2025, mời gọi mọi người hành hương đến Rôma và cầu nguyện tại mộ của các Thánh Tông đồ Phêrô và Phaolô. Đức Phanxicô đã chọn chủ đề hy vọng để hướng dẫn lời cầu nguyện của các tín hữu: “Hy vọng không làm thất vọng”. Hy vọng là một từ chúng ta thường dùng, nhưng chúng ta có thể không hiểu hết ý nghĩa của nó. “Hy vọng là mong muốn chắc chắn đạt được một điều tốt đẹp trong tương lai mà khó đạt được. Do đó, hy vọng là một mong muốn, hàm ý tìm kiếm và theo đuổi một điều tốt đẹp trong tương lai mà vẫn chưa có được… Hy vọng tin chắc rằng điều mong muốn chắc chắn sẽ đạt được.
Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã chia sẻ về hy vọng trong một buổi hội thảo trực tuyến với giới trẻ khi ngài viếng thăm Hoa Kỳ năm 1987. Ngài nói: “Chúng ta không thể sống mà không có hy vọng. Chúng ta cần có mục đích sống, cần ý nghĩa cho sự hiện hữu của mình. Chúng ta phải khao khát một điều gì đó. Không có hy vọng, con người bắt đầu chết dần.” Ngài còn minh họa thêm bằng hai hình ảnh đối lập:“Tại sao có người tưởng như khỏe mạnh, thành đạt theo cái nhìn thế gian, lại dùng thuốc ngủ quá liều để kết liễu đời mình? Ngược lại, có người mang khuyết tật nặng nhưng lại sống đầy hăng say và yêu đời? Chẳng phải vì hy vọng sao? Người này đã đánh mất hy vọng, còn người kia thì tràn đầy hy vọng. Rõ ràng, hy vọng không phát sinh từ tài năng, thể trạng hay thành công, mà đến từ một điều gì đó khác. Chính xác hơn, hy vọng đến từ một Đấng khác, vượt lên trên bản thân chúng ta.”. Và Ngài cũng đã khẳng định ẳng định: chìa khóa để sống trong hy vọng chính là lòng tin cậy nồng nàn vào Thiên Chúa: “Hy vọng đến từ Thiên Chúa, từ niềm tin của chúng ta nơi Ngài. Người sống trong hy vọng là người tin rằng Thiên Chúa tạo dựng mình với một mục đích, và Ngài sẽ lo liệu mọi sự cần thiết. Họ tin rằng Thiên Chúa yêu thương họ như một người Cha trung tín.”
III) KẾT THÚC
Chúng ta – những người trẻ, những sinh viên – được mời gọi sống trong hy vọng. Nhưng hy vọng của tuổi trẻ không thể chỉ là những ước mơ lơ lửng trên mây. Đó phải là hy vọng đặt nền trên thực tế, biết mình đang ở đâu, cần gì và phải bước thế nào. Hy vọng thực tế chấp nhận rằng học tập có lúc mệt mỏi, kế hoạch có khi thất bại, và con đường tương lai không phải lúc nào cũng thẳng tắp. Nhưng chính trong từng giờ học chăm chỉ, từng lần dám thử và cả những lần đứng dậy sau vấp ngã, hy vọng được nuôi lớn. Là sinh viên, chúng ta không chỉ mơ về một ngày mai tươi đẹp, mà còn bắt tay vào gieo trồng nó ngay hôm nay – bằng tri thức, bằng kỹ năng, và bằng một trái tim kiên định. Ước mong sao, sau buổi cầu nguyện ngày hôm nay, mỗi người chúng ta luôn biết chấp nhận những khó khăn để niềm hy vọng luôn bừng cháy trong tim mỗi người. Amen
? Bạn có thể chia sẻ về 1 vài những khó khăn mà mình đã gặp phải và bạn đã vượt qua nó như thế nào?
? Bạn đang thấy mình đang gieo những “hạt giống” nào hôm nay để tương lai của mình tốt đẹp hơn?
? Nếu phải đánh đổi một phần ước mơ để phù hợp với thực tế, bạn có sẵn sàng không? Vì sao?






Tin cùng chuyên mục:
Loan Tin Lễ Truyền Thống UBMVSV TGP Hà Nội Lần Thứ 28
Cầu Nguyện Taizé Chủ Đề: “Bước Đi Trong Tha Thứ”
Cầu Nguyện Taizé Chủ Đề: Giữa “Là” Và “Làm” Người Tốt
Cầu Nguyện Svcg Phú Mỹ: Hành Trình Mới – Có Ý Nghĩa – Khi Ta Cùng Bước