Tĩnh tâm mùa vọng năm 2022 – cùng Giêsu vào đời

svcgphumy.com tinh tam mua vong cung giesu vao doi

TUẦN II: ĐI CÙNG AI?

Bạn thân mến!

Trước khi bước vào giờ cầu nguyện, mời bạn hãy thinh lặng và chọn cho mình một tư thế ngồi thoải mái nhất để giúp bạn lắng đọng và kết hiệp với Thiên Chúa, để giúp bạn hướng tâm hồn về Chúa Giêsu trong giờ cầu nguyện này. Xin bạn ý thức hơi thở của mình ngay cả khi bạn đã thinh lặng và lắng đọng đủ. Hít vào một hơi thật sâu…thở ra một hơi dài… Khi bạn hít vào bạn ý thức dưỡng khí vào hai lá phổi, Thiên Chúa cũng đi vào, tình thương của Ngài thấm nhuần lòng bạn, cho bạn được sống. Bây giờ khi thở ra để cho những bận tâm, lo lắng, sợ hãi của ngày sống đi ra. Hãy để tâm hướng lòng bạn về nơi sâu thẳm nhất – là nơi Thiên Chúa đang chờ đợi bạn. Với tâm tình đó, chúng ta cùng đón chào Chúa Giêsu đến, ở trong và ở lại với chúng ta trong thì giờ này.

Hát: Chạm lòng con

Vào thứ hai tuần trước chúng ta đã cùng nhau chiêm niệm để biết mình là ai? Mình đang ở đâu? Và đang kiếm tìm điều gì? Ai trong chúng ta cũng đã có câu trả lời mình là con người, hơn thế nữa chúng ta là Kitô Hữu, là những người đang bước theo Chúa trên con đường nên hoàn thiện. Trên nẻo đường ấy, có lẽ bạn và tôi vẫn còn gặp nhiều khó khăn, bế tắc và ước muốn có người nào đó cùng nâng đỡ, ủi an, chia sẻ, ngọt bùi. Với chủ đề “Cùng Giêsu vào đời”, mời bạn chiêm ngắm hình ảnh Đức Giêsu song hành cùng bạn trong từng câu chuyện nhỏ của cuộc đời mình, để trả lời cho câu chủ điểm “Đi cùng ai?”

svcgphumy.com tinh tam mua vong cung giesu vao doi
Tĩnh tâm mùa vọng – cùng Giêsu vào đời

2. Lời Chúa: (Lc 24, 13 – 32)

          Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Lu-ca

13 Cũng ngày hôm ấy, có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng kia tên là Em-mau, cách Giê-ru-sa-lem chừng mười một cây số. 14 Họ trò chuyện với nhau về tất cả những sự việc mới xảy ra. 15 Đang lúc họ trò chuyện và bàn tán, thì chính Đức Giê-su tiến đến gần và cùng đi với họ.  16 Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người. 17 Người hỏi họ: “Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy?” Họ dừng lại, vẻ mặt buồn rầu. 18 Một trong hai người tên là Cơ-lê-ô-pát trả lời: “Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giê-ru-sa-lem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay.” 19 Đức Giê-su hỏi: “Chuyện gì vậy?” Họ thưa: “Chuyện ông Giêsu Na-da-rét. Người là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời nói trước mặt Thiên Chúa và toàn dân. 20 Thế mà các thượng tế và thủ lãnh của chúng ta đã nộp Người để Người bị án tử hình, và đã đóng đinh Người vào thập giá. 21 Phần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Ít-ra-en. Hơn nữa, những việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi. 22 Thật ra, cũng có mấy người đàn bà trong nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi kinh ngạc. Các bà ấy ra mộ hồi sáng sớm, 23 không thấy xác Người đâu cả, về còn nói là đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người vẫn sống. 24 Vài người trong nhóm chúng tôi đã ra mộ, và thấy sự việc y như các bà ấy nói; còn chính Người thì họ không thấy.” 25 Bấy giờ Đức Giê-su nói với hai ông rằng: “Các anh chẳng hiểu gì cả! Lòng trí các anh thật là chậm tin vào lời các ngôn sứ! 26 Nào Đấng Ki-tô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao? 27 Rồi bắt đầu từ ông Mô-sê và tất cả các ngôn sứ, Người giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh. 28 Khi gần tới làng họ muốn đến, Đức Giê-su làm như còn phải đi xa hơn nữa. 29 Họ nài ép Người rằng: “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn.” Bấy giờ Người mới vào và ở lại với họ. 30 Khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ. 31 Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất. 32 Họ mới bảo nhau: “Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao?” 33 Ngay lúc ấy, họ đứng dậy, quay trở lại Giê-ru-sa-lem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp tại đó. 34 Những người này bảo hai ông: “Chúa trỗi dậy thật rồi, và đã hiện ra với ông Si-môn.” 35 Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.

Đó là lời Chúa.

3. Suy niệm

Bạn thân mến!

Lội ngược lại dòng thời gian, tua chậm lại thước phim của cuộc đời mình, có lẽ có nhiều lần bạn cũng từng vấp té, nhưng chẳng ai cảm thông, nâng đỡ. Đôi khi còn bàn tán, xem thường, chế diễu… Mỗi lần vấp té đã đau lại càng đau hơn khi không nhận được sự cảm thông nâng đỡ từ anh em. Một mình ta quặn đau. Một mình ta phải đương đầu với khó khăn. Một mình phải gượng đứng dậy. Đôi khi bạn cảm thấy mệt mỏi, chán trường muốn buông xuôi mặc cho dòng đời đưa đẩy. Và có lẽ, trong đó có sự hiện hữu của sự bi quan, thất vọng và mệt mỏi. Cũng giống như hai môn đệ trên đường Emmau, họ cũng mất niềm tin, sống hoang mang, lo lắng về ngày sau. Trong lòng họ giờ đây về thầy Giêsu chí thánh đã chết và như thế cũng là chấm dứt hết cho thân phận người môn đệ. Nhìn dáng họ lê bước về làng Emmau, dưới ánh hoàng hôn dần buông. Bóng họ ngã dài trên đường càng diễn tả nỗi thất vọng, tâm trạng bế tắc và buồn bã ê chề. Nhưng chính trong sự tuyệt vọng đó, Chúa Giêsu đã đến với họ, lắng nghe họ, khơi dậy lại niềm tin, thắp lên ngọn lửa yêu mến tưởng chừng như đã vụt tắt. Chúa Giêsu giúp họ nhận ra rằng, Ngài là Thiên Chúa hằng sống, luôn song hành cùng họ qua Kinh Thánh và Bí tích thánh thể.

Còn với chúng ta, Chúa Giêsu vẫn đang đồng hành với chúng ta và gặp gỡ chúng ta mỗi giây phút. Ngài song hành với ta qua những biến cố trong đời; Ngài song hành với ta qua những anh chị em sinh viên cùng phòng, cùng xóm trọ, có khi qua việc san sẻ gói mì khi đến cuối tháng hết tiền, có khi qua sự chăm sóc ân cần khi ta bị ốm. Ngài song hành với ta, đưa ta đến gặp gỡ những người bạn mới qua dấu chỉ, qua cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên…. Ngài khơi dậy trong ta và giúp ta nhận ra rằng: Ngài song hành cùng chúng ta qua những cử chỉ nhỏ bé dễ thương ấy. Cho dù hoàn cảnh nào thì tình người, sự liên đới và hiệp thông vẫn là quan trọng nhất. Hơn nữa, Chúa Giêsu nơi Bí tích Thánh Thể là sự liên đới cao quý nhất của Ngài với chúng ta. Thánh Augustino đã nói: “Sở dĩ ta không yêu Chúa hay yêu Chúa quá ít vì ta không nhận ra tình Chúa yêu ta như thế nào” Chúa yêu ta nên người đồng hành với ta luôn mãi, dẫu rằng đôi khi ta cũng lạnh lùng lìa bỏ Chúa. Chúa yêu ta nên Người giải thích những biến cố xảy đến cho ta vì ta không nhận ra. Chúa yêu ta nên Ngài ở lại với chúng ta: “Thầy sẽ ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế”. Chúa lắng nghe câu chuyện của hai môn đệ trên đường Emmau, Ngài cũng ước mong lắng nghe câu chuyện của bạn, bạn đã nhận ra Chúa song hành cùng bạn trong những biến cố nào? Bạn có thể dành ít phút để tâm sự với Chúa ngay lúc này. Hãy viết những điều bạn muốn nói với Chúa vào dấu chân tượng trưng đã được để sẵn chỗ ngồi của bạn và sau khi viết xong mời các bạn hãy lần lượt đặt dấu chân lên con đường phía trước…………

“Này bạn hỡi có Chúa đồng hành, bạn chẳng phải lo sợ chi…” Xin Chúa cho chúng ta luôn nhận ra Chúa luôn yêu thương để không bao giờ thất vọng về bản thân mình, nhưng luôn đứng dạy làm lại cuộc đời sau những lần vấp ngã. Xin cho chúng ta cũng biết học nơi Chúa để luôn nâng đỡ nhau, và cùng dìu nhau đi qua những thăng trầm của dòng đời.

4. Cầu nguyện kết thúc

           Lạy Chúa Giêsu, chúng con tin rằng Chúa đang lắng nghe những ưu tư, ước nguyện của chúng con. Xin Chúa tiếp tục song hành cùng chúng con trong từng ngày sống của mình để chúng con cảm nghiệm được tình yêu của Chúa một cách sâu đậm hơn.

Bên cạnh sự song hành của Chúa Giêsu, Mẹ Maria cũng luôn đồng hành cùng chúng ta trong từng biến cố buồn vui. Giờ đây, chúng ta dâng lên mẹ bài ca “Xin vâng” xin mẹ tiếp tục dẫn dắt chúng ta bước đến gần Chúa Giêsu con Mẹ hơn.

BPV Maria Nhung Trần

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *