SVCG Phú Mỹ – Cầu Nguyện Chủ Đề: “Được và Mất”

SVCG Phú Mỹ - Cầu Nguyện Chủ Đề:"Được và Mất"

SVCG Phú Mỹ Cầu Nguyện

1.Dẫn nhập:

Nói đến được – mất có lẽ nhiều người sẽ nghĩ về sự đối lập toàn diện của hai khái niệm này. “Được” tức là có những gì mình mong muốn và “mất” là lúc những điều mong muốn không còn. Nhưng thực ra không phải vậy, ngược lại chúng lại có mối quan hệ chặt chẽ với nhau, không thể tách rời. Trong cái ta “được” có những cái chúng ta “mất”. Và những lúc “mất” sẽ là những lúc “được” hơn cả. Tuy nhiên, Tin Mừng Nước Trời lại đi ngược với những suy nghĩ trần thế. Khi không chấp nhận bỏ đi chính là lúc mất sạch, mất tất cả, và khi buông bỏ tất cả là lúc gặt hái bội phần “Ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được”. Lúc lợi lãi cả  thế gian lại là lúc mất linh hồn, mất tất cả sự sống đời đời; còn khi bỏ mọi sự đời này chính là lúc được gấp trăm ở đời này và ở đời sau.. Thánh Phaolô cũng thường dùng kiểu nói nghịch lý này: “Khi tôi yếu chính là lúc tôi mạnh” hay Chính vì thế mà thánh Phanxicô thành Assisi đã thốt lên rằng: “Chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh. Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời”. Suy niệm về sự Được và mất, mất và được. Mời bạn hãy cùng nhóm SVCG Phú Mỹ, chúng ta hãy cùng nhau bước vào giờ cầu nguyện ngày hôm nay.

2. Lời chúa: 

Mt 21, 33-46

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: “Các ông hãy nghe dụ ngôn này: Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho. Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh; đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa.Đến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi. Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác.Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy. Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng: Họ sẽ kính nể con trai mình.Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau: “Đứa con thừa tự kia rồi: Nào anh em! Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó”. Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết. Vậy khi chủ về, ông sẽ xử trí với bọn họ thế nào ? Các ông trả lời: “Ông sẽ tru diệt bọn hung ác đó và sẽ cho người khác thuê vườn nho để cứ mùa nộp phần hoa lợi”. Chúa Giêsu phán: “Các ông chưa bao giờ đọc thấy trong Kinh Thánh sao: ‘Chính viên đá bọn thợ loại ra, đã trở nên viên đá góc; đó là việc Chúa làm và là việc lạ lùng trước mắt chúng ta’ ? Bởi vậy, Ta bảo các ông: Nước Thiên Chúa sẽ cất khỏi các ông để trao cho dân tộc khác biết làm cho trổ sinh hoa trái”. Các Thượng tế và biệt phái nghe dụ ngôn đó, thì hiểu Người ám chỉ về mình.  Họ liền tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì thiên hạ đều tôn Người là Tiên tri.

3. Suy niệm:

Trong cuộc sống, xét về mặt vật chất, khái niệm “được” và “mất” tồn tại ở một ranh giới rõ ràng và đối lập. Ông trời không bao giờ cho con người cái gì mà không lấy mất đi của con người một thứ nào khác. Vật chất tạo ra từ con người và cũng hình thành nên khái niệm “được”, “mất” trong cuộc sống của chúng ta. “Được” nghĩa là khi ta nhận một sự tốt đẹp nào đó từ ai khác ban tặng hay từ những nỗ lực ta cố gắng thực hiện được thành công, khiến ta vui mừng và sung sướng. Còn “mất” là mất tiền bạc, mất tình cảm, mất bạn… điều gọi chung là mất mát trong cuộc đời và làm ta chùn bước, đau khổ, thậm chí gục ngã. Trong cuộc sống, có người cho nhiều hơn là nhận, nhưng cũng có kẻ thích nhận hơn cho đi. Khi ta có được một thứ gì đó cả về vật chất lẫn tinh thần, đồng nghĩa với sự ta đã mất mát ở một góc độ khác. Đó là luật không thành văn của cuộc sống và là triết lý của sự “được” và “mất” ở đời. Gọi nôm na thì đó là sự bù đắp. Sự “được” ở đây đồng nghĩa với việc xoa dịu đi cái mất mát trước kia. Đơn giản hơn là mua một chiếc tivi với giá cao hàng tốt tương ứng với việc mất một khoản tiền lớn để có nó. Điều đó còn đại diện cho một khái niệm rõ ràng nhưng ẩn giấu: Công bằng. Lẽ nào ta lại có được tất cả vật chất quý giá mà không tốn một đồng? Lẽ nào khi cho đi ta lại không được gì? Xét cho cùng vật chất tạo ra từ con người và cũng hình thành nên khái niệm “được”- “mất” trong cuộc sống.

Còn về mặt tinh thần. Một trường hợp ví dụ bạn giúp một bà cụ qua đường, không may bạn bị xe quẹt phải và trầy xước khắp người. Thế nhưng khi đối diện với ánh mắt biết ơn của bà cụ, sự đau đớn tan biến nhanh chóng. Bạn cho đó là niềm vui, là hạnh phúc. Gia đình bạn thì không, họ trách khi thấy bạn bị xây xát bởi lo lắng. Sâu trong lòng bạn vẫn cảm thấy vui và mãn nguyện với chính mình. Đó là sự “được”. Ta thà mất đi sự lành lặn của da thịt, để đổi lại niềm hạnh phúc cho riêng mình. Có mấy ai dám làm và được trọn vẹn đâu?

Cuộc đời con người “giàu đôi con mắt, khó hai bàn tay”, nhưng nếu cần đánh đổi “chột một con mắt, cụt một cánh tay” để vào Nước Trời thì chẳng có gì phải đắn đo suy nghĩ. Cũng thế, ai cũng muốn bước đi bằng chính đôi chân của mình, nhưng nếu cần phải cưa đi một chân để khập khễnh đi vào Nước Trời còn hạnh phúc và sung sướng hơn là cả toàn thân lành lặn mà phải ném xuống hỏa ngục, nơi mà dòi bọ rúc rỉa nó không hề chết và lửa không hề tắt. Từ lúc Tin Mừng Nước Thiên Chúa được Đức Giêsu gieo vãi cho đến hôm nay, và có lẽ cho đến tận thế, đã có hàng ức triệu Kitô hữu sẵn lòng mất tất cả ruộng nương, nhà cửa, cả những người thân và mạng sống mình để đổi lấy cho mình một chỗ ở trong nhà Cha của Đức Giêsu.

SVCG Phú Mỹ - Cầu Nguyện Chủ Đề:"Được và Mất"
SVCG Phú Mỹ – Cầu Nguyện Chủ Đề:”Được và Mất”

Tin Mừng hôm nay thuật lại dụ ngôn “Những người thợ làm vườn nho”. Mỗi người chúng ta là một tá điền mà Thiên Chúa giao phó cho một vườn nho, là những tài năng tinh thần, của cải vật chất, để chúng ta đem hoa lợi về cho Người. Thiên Chúa còn tôn trọng chúng ta, Người để cho chúng ta hoàn toàn tự do sắp xếp công việc, theo sáng kiến riêng của mỗi người. Thánh Matthêu viết: “Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa”. Người không ở đó để kiểm soát, canh chừng. Khốn thay, có những tá điền đã không làm đúng công việc của mình. Có thể nói ở đây, những tá điền họ đã được rất nhiều, hơn tất cả là được chủ tín nhiệm.  Tưởng là “được tất cả” nhưng hóa ra lại là mất. Họ đã phụ lòng tín nhiệm của ông. Những tá điền ấy đã ngược đãi và sát hại các đầy tớ mà chủ sai đến. Thậm chí, đến lần thứ ba chúng giết luôn cả con trai ông. Họ làm như thế là để chiếm lấy gia tài của chủ. Hậu quả là: “Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông”. Thiên Chúa ban muôn hồng ân, là để chúng ta phục vụ Chúa và anh em, chứ không phải để chúng ta tìm tư lợi, danh vọng, và khoái lạc cho bản thân.

Thiên Chúa kiên nhẫn trước những xúc phạm, lầm lỗi của chúng ta, là để chúng ta có cơ hội hoán cải, chứ không phải để chúng ta ngày càng sa lầy trong tội lỗi.

Thiên Chúa trao phó cho chúng ta các tài năng là để chúng ta sinh lợi cho phần rỗi mình. Nếu chúng ta không biết sử dụng ơn lành Chúa ban, thì Người sẽ cất đi và trao cho kẻ khác. Nỗi bất hạnh ấy chỉ mình ta gánh chịu mà thôi!

Sẽ đến ngày chúng ta phải tường trình về công việc vườn nho mà Chúa đã trao phó. Sẽ đến ngày chúng ta phải dâng lên Chúa những thu hoạch hoa lợi mà Người trông đợi. Bội thu hay mất trắng là hoàn toàn do công việc chúng ta đang làm hôm nay. Đức Hồng Y Suhard đã nói: “Chúng ta chịu trách nhiệm về những điều chúng ta đã làm, đã không làm, hay đã cản trở không cho người khác làm”.

4.Kết thúc:

“Được” hay “mất” là do chính quan niệm của mỗi người định nghĩa. Ngày hôm nay với chủ đề cầu nguyện “Được và Mất” cùng nhóm SVCG Phú Mỹ, tôi giúp đỡ bạn, nếu tôi là người ích kỷ, hẹp hòi, vụ lợi thì chắc chắn bạn sẽ phải trả ơn tôi hậu hĩnh. Nhưng tôi giúp đỡ bạn, bạn vui, bạn vượt qua được khó khăn, thì đó cũng chính là niềm vui của tôi, là điều mà tôi đã nhận được khi giúp bạn. Lời Chúa ngày hôm nay cho chúng ta một bài học sâu sắc về sự “được và mất”. Việc “được” hay “mất” sẽ không phải là vấn đề quan trọng khi lòng người luôn rộng mở, luôn nhân hậu giúp đỡ người khác mà không mong người ta phải đền đáp. Cuộc sống đời người luôn hiện hữu tính 2 mặt của nó, không bao giờ có thứ gì là tuyệt đối cả, được và mất hiện diện trong mỗi sự vật, sự việc và hiện tượng. Chính vì thế đừng thấy mất mà buồn bã lo lắng và cũng đừng thấy được mà vui mừng quá sớm. Cuộc đời của mỗi con người đều có nhân, có quả và có được, có mất nên hãy lạc quan sống và yêu đời. Amen

BPV Maria Phương Lam

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *