Lời Chúa mỗi ngày – Đấng Thánh của Thiên Chúa (25.08.2024 – Chúa nhật tuần 21 thường niên )

Lời Chúa mỗi ngày - Đấng thánh của Thiên Chúa

Bài Ðọc I: Gs 24, 1-2a. 15-17. 18b

“Chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa, vì chính Người là Thiên Chúa chúng tôi”.

Trích sách ông Giôsuê.

Trong những ngày ấy, Giôsuê triệu tập tất cả các chi tộc lại ở Sikem, rồi gọi các kỳ lão, các thủ lãnh gia tộc, quan án, sĩ quan đến, và họ đứng trước mặt Thiên Chúa. Giôsuê liền nói với toàn dân như thế này: “Nếu các ngươi không muốn tôn thờ Thiên Chúa, thì cho các ngươi lựa chọn: hôm nay, các ngươi hãy tuỳ ý chọn phải tôn thờ ai hơn: hoặc là các thần cha ông các ngươi đã tôn thờ ở Mêsôpôtamia, hoặc các thần của người xứ Amôrê, nơi các ngươi đang ở. Phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa”. Dân trả lời rằng: “Không thể có chuyện chúng tôi bỏ Chúa mà tôn thờ những thần ngoại. Chúa là Thiên Chúa chúng tôi, chính Người đã dẫn chúng tôi và cha ông chúng tôi ra khỏi đất Ai Cập, khỏi nhà nô lệ. Người đã làm những việc kỳ diệu cả thể trước mắt chúng tôi và đã gìn giữ chúng tôi suốt con đường chúng tôi đã đi, giữa tất cả mọi dân chúng tôi đã đi qua. Chúa đã trục xuất tất cả những dân đó cũng như người Amôrê trên phần đất chúng tôi đã tiến vào”.

Ðó là lời Chúa.

Lời Chúa mỗi ngày - Đấng  thánh của Thiên Chúa
Lời Chúa mỗi ngày – Đấng thánh của Thiên Chúalời

Suy Niệm

Đức Giêsu đã giảng một bài dài sau phép lạ bánh hóa nhiều.
Ngài tuyên bố: “Chính tôi là bánh đem lại sự sống” (Ga 6,35).
“Chính tôi là bánh từ trời xuống” (Ga 6,41).
“Chính tôi là bánh hằng sống từ trời xuống” (Ga 6,51).
Và Ngài hứa: ai tin vào Ngài, ai ăn bánh này sẽ khỏi phải chết,
nhưng được sống muôn đời (Ga 6,47.51b.58).
Người Do-thái không dễ chấp nhận khi nghe những lời ấy.
Họ không tin Đức Giêsu là Đấng từ xuống từ trời
vì họ biết rõ gốc gác từ đất của Đức Giêsu (Ga 6,42).
Họ cũng không tin có thứ bánh đem lại sự sống vĩnh cửu.

Người Do-thái lại càng bị sốc khi nghe Đức Giêsu khẳng định:
“Bánh tôi sẽ ban là thịt tôi đây, để thế gian được sống” (Ga 6,51).
Họ bị sốc vì một người đang sống mà dám tuyên bố:
“Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi, thì có sự sống đời đời” (Ga 6,54).
Bởi thế họ tranh cãi với nhau về chuyện vô lý đó:
“Làm sao ông này có thể cho ta ăn thịt ông được?” (Ga 6,52).
Ăn thịt và uống máu ông để được sống đời đời ư? (Ga 6,54).
Quả thật Đức Giêsu đã chấp nhận chết để nhân loại được sống.
Ngài ban sự sống bằng chính cái chết.
Con Thiên Chúa là Ngôi Lời đã thành người như ta (Ga 1,14),
có thân xác như ta, có máu và thịt như ta.
Trên thập giá, Ngài đã hiến trao máu và thịt của mình.
Máu của Ngài đã đổ, và thịt của Ngài chịu bầm dập nát tan.
Nhưng Đức Giêsu không muốn biến cố thập giá
chỉ xảy ra một lần trên Núi Sọ.
Ngài muốn Hy tế thập giá đó được diễn lại
trong Thánh Lễ mỗi ngày cho chúng ta đến tận thế.
“Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy” (Lc 22,19).
Trong mỗi Thánh Lễ, Đức Giêsu mời chúng ta:
“Anh em hãy ăn, vì đây là Mình của Thầy,
đây là Thịt của Thầy, bị nộp vì anh em.
Hãy uống vì đây là Máu của Thầy, Máu đổ ra vì anh em”.

Người Do-thái khó chịu vì những lời Đức Giêsu nói.
Một số môn đệ đi theo Ngài cũng thấy chướng tai (Ga 6,60).
Họ xầm xì với nhau và tỏ ra không tin (Ga 6,64).
Họ không tin Ngài là Đấng từ trời xuống,
cũng chẳng tin chuyện “ăn thịt và uống máu” Ngài
để khỏi phải chết và được sống mãi.
Thế là họ lập tức rút lui, không đi với Ngài nữa.
Đức Giêsu buồn nhưng chấp nhận sự rút lui này.
Ngài tôn trọng chọn lựa và quyết định của họ.
Để theo Đức Giêsu, cần được Chúa Cha ban ơn (Ga 6,65),
nhưng cũng cần con người tự do đáp lại
bằng việc mở lòng ra trước lời của Đức Giêsu,
Lời đó là thần khí và là sự sống (Ga 6,63b).

Nhóm Mười Hai không thuộc nhóm môn đệ trên đây.
Khi Đức Giêsu hỏi về quyết định của họ: ra đi hay ở lại,
Simôn Phêrô đã đại diện anh em để nói lên ý cả nhóm:
Chúng con không thể bỏ Thầy, vì chỉ nơi Thầy
chúng con mới có những lời ban sự sống đời đời (Ga 6,68).
Sự sống đời đời hay sự sống lại trong ngày sau hết,
là những điều quý báu mà không ai khác có thể cho được.
Chúng con tin Thầy có thể cho chúng con
vì Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa (Ga 6,69).

Thời nào cũng vậy, các môn đệ vẫn bị cám dỗ rút lui,
không đi với Giêsu nữa, không ở trong Giáo hội nữa.
Những lời của Chúa Giêsu vẫn là những lời khó nghe.
Có những câu Lời Chúa như viên đá làm ta bị vấp.
Có những giáo huấn của Giáo Hội thấy khó chấp nhận
như không được ly dị hay phá thai…
Hơn nữa có những gương xấu trong giới lãnh đạo Giáo Hội
làm chúng ta hoang mang thất vọng.

Hãy ở lại với Giêsu khi ta nghi ngờ quyền năng của Ngài,
vì chiến tranh, dịch bệnh và sự dữ tung hoành trên thế giới;
Hãy ở lại với Hội Thánh ngay khi Hội Thánh ít thánh nhất.
Ở lại như thế cần có đức tin mạnh mẽ biết bao!
Xin cho chúng ta dám nói như Phê-rô: “Chúng con xin ở lại!”

Cầu Nguyện

Lạy Chúa, con cám ơn Chúa
về tất cả những điều Chúa đòi hỏi nơi con trong suốt cuộc đời.
Chúc tụng Chúa về thời đại con đang sống.
Chúc tụng Chúa về những giờ phút sướng vui
và những ngày tủi thân buồn bã.
Chúc tụng Chúa về cả những gì
Chúa đã không cho con được hưởng.

Lạy Chúa, xin đừng sa thải
người tôi tớ bất xứng và lười biếng của Chúa đây.
Ôi lạy Chúa khôn ngoan, nhân hậu và yêu thương,
xin đừng đuổi con xa Chúa.
Xin giữ con để con luôn phụng sự Chúa trong suốt đời con.
Xin giữ con để con phục vụ bất cứ điều gì Chúa muốn.
Dù khi mỏi mệt, dù khi chán chường,
con xin Chúa vẫn luôn kiên nhẫn,
để không bao giờ mỏi mệt về con,
và giữ con luôn luôn phụng sự Chúa.

Xin Chúa đến giúp con,
ban cho con ơn bắt đầu và lại bắt đầu,
cho con biết cậy trông
cả những khi cùng đường tuyệt vọng,
cho con tin chắc rằng Chúa sẽ thắng,
một chiến thắng huy hoàng nơi con. (Karl Rahner)