I) DẪN NHẬP
“Anh chị em thân mến! Đây là niềm hy vọng của chúng ta. Thiên Chúa là Emmanuel -là Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Sự vĩ đại vô cùng tự trở nên nhỏ bé; ánh sáng thần linh đã chiếu soi giữa bóng tối của Thế Giới, vinh quang thiên quốc xuất hiện trên trái đất, nơi sự nhỏ bé của một Hài Nhi . Và nếu Thiên Chúa đến, ngay cả khi tâm hồn chúng ta giống như một máng cỏ nghèo hèn thì chúng ta có thể nói: Niềm hy vọng không chết, niềm hy vọng vẫn sống và bao bọc cuộc sống của chúng ta mãi mãi”
Có lẽ Mùa Giáng Sinh là mùa thi vị nhất của năm Phụng Vụ. Không chỉ ghi dấu sâu đậm trong ký ức của mỗi người bởi những bài ca Giáng Sinh: Cao cung lên, Đêm Thánh vô cùng, Đêm đông lạnh lẽo Chúa sinh ra đời hay những bản nhạc ngoại quốc nghe đi nghe lại vẫn đầy cảm xúc…..Nhưng Giáng Sinh không phải là ký ức về một sự kiện diễn ra tại Bêlem vào một đêm đông, cách nay trên hai ngàn năm còn là sự kiện của hôm nay và tại đây. “Emmanuel – Thiên Chúa ở cùng chúng ta”
Ước gì mầu nhiệm của Chúa Giáng Sinh hiện diện tại đây, ngay lúc này, ước gì Chúa Giáng Sinh, Giáng sinh nơi cung lòng của mỗi người chúng ta, ước gì Chúa làm cho chúng con giống như Mẹ Maria, Thánh Cả Giuse, các mục đồng và các đạo sĩ tụ họp quanh Ngài và để ước gì Chúa luôn ở cùng chúng con……
II) SUY NIỆM
Ga 1, 1-18
1 Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời. Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên Chúa. 2 Lúc khởi đầu, Người vẫn hướng về Thiên Chúa. 3 Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành, và không có Người, thì chẳng có gì được tạo thành. Điều đã được tạo thành 4 ở nơi Người là sự sống, và sự sống là ánh sáng cho nhân loại. 5 Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối, và bóng tối đã không diệt được ánh sáng. 6 Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gio-an. 7 Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin. 8 Ông không phải là ánh sáng, nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng. 9 Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh sáng đến thế gian và chiếu soi mọi người. 10 Người ở giữa thế gian, và thế gian đã nhờ Người mà có, nhưng lại không nhận biết Người. 11 Người đã đến nhà mình,nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận. 12 Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người, thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa. 13 Họ được sinh ra, không phải do khí huyết, cũng chẳng do ước muốn của nhục thể, hoặc do ước muốn của người đàn ông, nhưng do bởi Thiên Chúa.14 Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta. Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người, là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật. 15 Ông Gio-an làm chứng về Người, ông tuyên bố: “Đây là Đấng mà tôi đã nói: Người đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi”. 16 Từ nguồn sung mãn của Người, tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác. 17 Quả thế, Lề luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Mô-sê, còn ân sủng và sự thật, thì nhờ Đức Giê-su Ki-tô mà có. 18 Thiên Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả; nhưng Con Một vốn là Thiên Chúa và là Đấng hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha, chính Người đã tỏ cho chúng ta biết.
Bài Tin Mừng chiếu rọi một ánh sáng rực rỡ, một ánh sáng chỉ có thể đến từ mặc khải của Thiên Chúa, vào một sự kiện rất nhỏ bé, đơn sơ và nghèo khó, đó là sự hiện diên của: một trẻ sơ sinh bọc tã nằm trong máng cỏ, ở giữa chúng ta, như sứ thần nói với các mục đồng trong bài Tin Mừng của Thánh Lễ Đêm Giáng Sinh. Và thật kì diệu khi Lời Chúa trong Tin Mừng theo Thánh Gioan mạc khải cho chúng ta rằng: “Ở nơi Người vẫn có sự sống, và sự sống là sự sáng của nhân loại, sự sáng chiếu soi trong u tối, và u tối đã không tiếp nhận sự sáng”
Thật vậy, con người Giêsu, con của Đức Maria không phải là một em bé như các em bé khác. Ngài đến từ Thiên Chúa, Ngài bằng Thiên Chúa và Ngài chính là Thiên Chúa. Mầu nhiệm này thật lớn lao, thật cao siêu, vượt quá những gì chúng ta có thể tưởng nghĩ đến nỗi chúng ta không đủ lời để nói, không đủ từ ngữ để diễn tả.
“Ngài sẽ được gọi là Đấng Emmanuel – nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta”. Khi Ngôi Hai làm người ở cùng chúng ta, Ngài thấy rõ kiếp người mong manh, yếu hèn, tội lỗi, chứng kiến sự khổ đau, lầm than, vất vả của cuộc sống. Chúa ở cùng để cảm thông, yêu thương, tha thứ, chứ không phải để bắt lỗi ta. Ngài ở cùng để có thể làm gương và dẫn lối cho ta đi trong đường sự sống của Ngài chứ không phải đứng quan sát xem chúng ta sống thế nào và góp ý. Chúa ở cùng để dạy một bài học thực tế về cách ở cùng giữa con người chúng ta với nhau và với Thiên Chúa
Thiên Chúa đến ở cùng chúng ta vì Ngài vẫn còn tin tưởng chúng ta. Ngài đến để sống với con người. Ngài chọn cư ngụ trên Trái Đất để ở lại với con người, để sống tại nơi con ngưỡi vẫn sống trong niềm vui hay nỗi buồn. Vì thế, Trái Đất không còn là nơi “thung lũng đầy nước mắt” nữa mà là nơi Thiên Chúa đến cắm lều, gặp gỡ con người, là nơi Thiên Chúa liên đới với con người
Nhưng Ngài không hiện diện giữa nhân loại ở một nơi an nhàn, lý tưởng nhưng ở trong thế giới thực này với biết bao điều tốt đẹp và xấu xa, với những chia rẽ, sự dữ, nghèo đói, lạm dụng, quyền lực và chiến tranh. Ngài chọn tham gia vào lịch sử của chúng ta như lịch sử ấy vốn là thế với tất cả những giới hạn và bi kịch của nó. Ngài là Thiên Chúa ở cùng chúng ta trong mọi nỗi khổ đau của lịch sử
Trong một buổi yết kiến chung, ĐTC Phanxico đã giảng giải về lời cầu nguyện cuối cùng trong Kinh Lạy Cha “Xin chớ để chúng con sa trước cám dỗ”. ĐTC nhắc rằng: Thiên Chúa không bày ra cám dỗ, Người không bỏ rơi con người cho cám dỗ, Chúa Giesu đã trải qua thử thách và cám dỗ để dạy chúng ta khước từ và thắng vượt chúng. Như chúng ta biết, vì sợ hãi, lòng các môn đệ trĩu nặng tê liệt, và họ đã thiếp ngủ đi. Trong thời khắc đau khổ, Thiên Chúa cầu xin con người đừng bỏ rơi ngài, nhưng con người lại thiếp ngủ. Ngược lại, trong lúc con người bị thử thách, Thiên Chúa tỉnh thức. Trong những thời khắc tồi tệ nhất trong cuộc đời chúng ta, trong những phút giây đau khổ, trong những những lúc thống khổ nhất, Thiên Chúa thức tỉnh với chúng ta. Thiên Chúa chiến đấu với chúng ta và luôn ở gần bên chúng ta. Tại sao? Bởi vì Người là Cha. Chúng ta đã bắt đầu lời cầu nguyện như vậy: “Lạy Cha chúng con”. Người là người cha không bỏ rơi con cái mình. Đêm tối đau khổ, chiến đấu của Chúa Giêsu là dấu ấn cuối cùng của sự Nhập Thể: Thiên Chúa bước xuống tìm kiếm chúng ta trong hố sâu và khó nhọc vất vả trải dài trong lịch sử.
Chúa luôn hiện diện trong đời sống của chúng ta. Người luôn đồng hành với chúng ta trong hành trình vượt biển đời. Quyền năng của Thiên Chúa giải thoát chúng ta khỏi sự dữ, nhưng quyền năng đó không làm thay chúng ta tất cả. Ðiều Chúa muốn là chúng ta hãy tận dụng mọi khả năng, kiến thức và sức mạnh của mình để đưa con thuyền đời mình về tới bến. Ðó là bổn phận của chúng ta. Chúa không làm thay chúng ta vì Người tin tưởng, tôn trọng tự do và nhân phẩm của chúng ta.
Đó là lý do vì sao Chúa Giêsu thức dậy truyền cho bão táp phải yên lặng, nhưng Người không chèo thuyền. Chèo thuyền, định hướng đi, tiếp tục cuộc hành trình và đưa con thuyền cập bến, đó là công việc của những người trong thuyền, đó là công việc của chúng ta. Người thức dậy để tăng cường đức tin giúp chúng ta tiếp tục cuộc hành trình. Chúng ta có cảm tưởng Tin Mừng đang được gieo trong sa mạc. Nhưng hôm nay, Chúa Giêsu lại nói với chúng ta: Sao nhát thế? Anh em vẫn chưa có lòng tin sao? Anh em không tin rằng Thầy đã thắng thế gian sao? Chúng ta hãy nhớ lại lời tuyên bố của Chúa Giêsu với Phêrô, vị giáo hoàng tiên khởi: “Anh là Phêrô, nghĩa là Tảng Ðá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi” (Mt 16,18). Bất cứ khi nào chúng ta còn vững tin rằng, Chúa đang hiện diện trong con thuyền Giáo Hội, trong con thuyền cuộc đời mình, thì dù có vất vả và mệt nhoài, chúng ta vẫn tiến bước bình an giữa những sóng gió đang gào thét đe dọa.
III) KẾT THÚC
Để sống trọn vẹn mầu nhiệm Emmanuel trong cuộc đời hôm nay, có lẽ lời cầu nguyện sau đây của Mẹ thánh Têrêsa Calcutta là thích hợp nhất đối với mỗi người chúng con:
Lạy Chúa Giê-su của con,
xin hãy giúp con biểu lộ được
sự hiện diện của Chúa khắp nơi con đi qua…
Xuyên qua con xin hãy làm cho
Ánh sáng của Chúa được lan tỏa
và hãy hết sức ở trong con
đến nổi mọi người con gặp gỡ
đều có thể cảm thấy
sự hiện diện của Chúa trong tâm hồn con.
Họ cứ ngước mắt lên đi
họ chẳng còn thấy con đâu,
mà thấy Chúa, chính Chúa, Chúa Giê-su của con….
Amen


Tin cùng chuyên mục:
Loan Tin Lễ Truyền Thống UBMVSV TGP Hà Nội Lần Thứ 28
Cầu Nguyện Taizé Chủ Đề: “Bước Đi Trong Tha Thứ”
Cầu Nguyện Taizé Chủ Đề: Giữa “Là” Và “Làm” Người Tốt
Cầu Nguyện Svcg Phú Mỹ: Hành Trình Mới – Có Ý Nghĩa – Khi Ta Cùng Bước